Không chấp hai bên
Có một tay nhà giàu rất bủn xỉn. Từ trước tới giờ chưa từng cho ai một xu nào cả. Một hôm Thiền sư Mặc Tiên đến viếng ông. Ngài nói:
- Nếu như bàn tay ta luôn nắm như thế này, ông gọi là gì?
- Dị dạng.
- Nếu nó luôn luôn xòe như thế này, ông gọi nó là gì?
- Lại là một thứ dị dạng khác.
- Thế thì chỉ cần ông thông suốt được điểm này ông sẽ sống hạnh phúc.
Thiền sư nói xong quay đi.
Từ đó phú ông trở nên thông đạt. Chẳng những tiết kiệm mà còn biết bố thí của cải.
Bình: Tiết kiệm quá thành bỏn xẻn, rộng rãi quá thành phung phí. Sống như bàn tay nắm mở tùy lúc, tùy duyên. Mình vì mọi người, mọi người vì mình, thật hạnh phúc xiết bao!